Nguyên Chủ tịch nước Nguyễn Minh Triết thường nói: "Trương Tấn Sang là người chuyên gây mất đoàn
kết nội bộ". Ông Sang đã gay cấn và tìm cách tấn công ông Dũng từ trước
đại hội Đảng toàn quốc lần thứ 11 và trước nữa là các chiêu tấn công
Thủ tướng Phan Văn Khải (từ khi ông Sang còn là Trưởng ban kinh tế). Ông
Triết đã nhìn đúng ông Sang.
Cần nhìn rõ các chiêu của Trương Tấn Sang trong việc gây mất đoàn kết nội bộ, phá nát Đảng cộng sản Việt Nam
Chiêu thứ nhất: Sang nắm Nguyễn Khánh Toàn nguyên Thứ trưởng Bộ Công An
và Vũ Hải Triều nguyên Tổng cục phó Tổng cục An ninh để dùng quân lính
Công an moi móc các thông tin, gần đây chủ yếu là Ngân hàng và các Tập
đoàn kinh tế. (Nay Toàn và Triều đã nghỉ hưu nhưng vẫn dùng đệ tử để làm
việc này). Thông tin thường là thất thiệt, đổi trắng thay đen hoặc lấy
một chuyện bé xíu xé thành lớn rồi tâu đến Trương Tấn Sang, những lúc
như thế Trương Tấn Sang thường trề cái môi dày ra, nghiến răng mấy cái
rồi mới ra tay.
Nguyễn Khánh Toàn, Vũ Hải Triều |
Chiêu thứ hai: Sang dùng các đệ tử Đặng Thành Tâm, Đặng Thị Hoàng Yến,
Đặng Văn Thành (nguyên Chủ tịch Sacombank), Hùng Ken, Thắng mượt… để
thâu tóm thông tin vỉa hè… dùng tiền mua chuộc các quan chức. Người ta
nói: muốn gì thì đến Bà Út (vợ ông út – Lê Hồng Anh) hoặc cứ đấm cỡ trăm
(trăm ngàn USD) cho ông Xuân (Nguyễn Xuân Phúc) thì sẽ được tiếp đãi
như vua. Dùng tiền mua các nhà báo, nhà mạng lá cải để ra đòn.
Chiêu thứ ba: Trương Tấn Sang thông qua Chu Hảo để nắm nhóm trí thức bất
mãn có tư tưởng chống Đảng ở Hà Nội và TP. Hồ Chí Minh. Trương Tấn Sang
kích động, khen ngợi và thậm chí gọi các đệ tử nói trên đến để “hỗ trợ”
chuyên đề nghiên cứu,thực ra là để tập họp trí thức chống Chính phủ,
chống Đảng. Vụ án Trần Huỳnh Duy Thức là một minh chứng.
Chiêu thứ tư: Trương Tấn Sang dùng Hải lùn, nguyên là trợ lý của Sang
làm “tư lệnh” mặt trận báo chí. Hải thường gọi điện cho các Tổng biên
tập truyền đạt ý kiến “anh Tư” chỉ đạo đưa bài này, đánh vụ kia… phóng
viên Báo Tiền Phong bị bắt quả tang đã lộ rõ vai trò của Hải lùn (nhân
dân ai cũng biết, vậy sao không trị Hải lùn).
Trương Tấn Sang cho Đặng Thị Hoàng Yến chạy sang Mỹ mở mạng Quan làm
báo, dùng Hải lùn cung cấp thông tin cho Đặng Thành Tâm, có khi Trương
Tấn Sang trực tiếp “giao ban” với Tâm để Tâm dùng nhân viên chuyển ra
cho in các thông tin nội bộ mà chỉ có cở Trương Tấn Sang mới biết. Quan
làm báo đã bóp méo, đổi trắng thành đen để đưa lên mạng hàng triệu người
đọc, giờ đây mọi người đều thấy cái trò trớ trêu của Quan làm báo.
Đó là những chiêu mà Trương Tấn Sang gọi là “bao vây địch”.
Còn đây là chiêu Trương Tấn Sang trực tiếp ra tay:
- Thứ nhất ra tay phân hoá nội bộ: Sang vận động các cụ nguyên Tổng bí
thư như Lê Khả Phiêu, Đỗ Mười và các vị lão thành cách mạng cao cấp.
Trương Tấn Sang đến cả Thiếu tướng Nguyễn Trọng Vĩnh để vận động bằng
cách cung cấp đến các cụ những thông tin sai lệch và vận động lật đổ Thủ
tướng. Hải lùn dự thảo 1 thư để Trương Tấn Sang lấy chữ ký các cụ để
đòi kỷ luật và thay Thủ tướng. Có lá thư này rồi Sang báo cáo sai lệch
cho Tổng bí thư và yêu cầu phải “xử lý” để “bảo vệ Đảng”.
- Nguyễn Phú Trọng mấy đêm mất ngủ vì lá thư và những cú điện thoại của
các cụ, cuối cùng thống nhất với Trương Tấn Sang là đưa ra Bộ chính trị
và Ban chấp hành TW để xem xét. Đến giờ chót Cụ Đỗ Mười không đồng tình
công bố bức thư này.
Thực hiện xong bước 1 này Sang nghĩ là chắc ăn liền gọi Tô Huy Rứa, Trần
Lưu Hải (Phó ban trực Ban tổ chức TW) để thông báo và lên kế hoạch hành
động. Sang gọi Nguyễn Xuân Phúc “chú mày ở trong ruột, biết nhiều làm
đi, anh sẽ dành cho chú chức Thủ tướng”. Nguyễn Xuân Phúc mất ngủ vì
sướng quá. Chả lẽ số đến nhanh vậy (!) anh ta liền quay 180 độ chống
Nguyễn Tấn Dũng , người đã cưu mang, dạy dỗ nâng đỡ từ anh quan hàng
tỉnh trở thành Phó Thủ tướng, uỷ viên Bộ chính trị- chuyện này cả vùng
Quảng Nam Đà Nẵng cả nước ai cũng biết và ghê tởm. Từ Phúc, từ Rứa, từ
Trần Lưu Hải lây lan sang một số Uỷ viên Bộ chính trị và Ban chấp hành
TW khác, Trương Tấn Sang nghĩ đã chắc ăn nên kéo Nguyễn Phú Trọng, Lê
Hồng Anh ra đòn.Sang lập kế kỷ luật tập thể để kỷ luật Nguyễn Tấn Dũng
và thông qua được Bộ chính trị.
May thay, Ban chấp hành TW rất sáng suốt, từ họp tổ đến họp hội trường-
80% ý kiến bác bỏ đề nghị của Bộ chính trị. Lúc này Trương Tấn Sang tức
điên lên nhưng vẫn nghĩ ra kế sách không bỏ phiếu ở Ban chấp hành TW nữa
vì đã có bỏ phiếu ở Bộ chính trị với phiếu đồng ý kỷ luật Nguyễn Tấn
Dũng hình thức khiển trách.Cứ lấy cái án này cũng đủ hạ uy tín Nguyễn
Tấn Dũng rồi.
Ban chấp hành TW một lần nữa tỏ ra rất sáng suốt, vững vàng nhìn rõ sự
thể rằng: Cái sai của Đảng là sai có hệ thống, sai từ nhiều khoá, sai từ
cơ chế, từ nghị quyết. Những vấn đề nêu ra để kỷ luật Nguyễn Tấn Dũng
thì Đại hội Đảng đã có nghị quyết, Bộ chính trị đã có nghị quyết, giờ
lại lật ngược là sao? Nếu lật lại thì nhiều người chứ sao một mình
Nguyễn Tấn Dũng và nhất quyết yêu cầu bỏ phiếu, không thể để cái án treo
cho Thủ tướng.
Kết quả 126 phiếu của 126 Uỷ viên TW chiếm 74,24% số uỷ viên TW có mặt
đã bác bỏ án kỷ luật. Đây là quyết định cao nhất và chung thẩm. Vậy
nhưng Trương Tấn Sang vẫn không chịu dừng, ông ta vẫn ra chiêu vớt cuối
cùng bằng cách sử dụng các cuộc đi tiếp xúc cử tri, tiếp xúc dân ở khu
dân cư văn hoá của Mặt trận TW để đưa thông tin về việc kỷ luật, để kích
động mọi người, mọi phần tử lên tiếng nhằm gây mất ổn định và lấy cớ
tấn công Chính phủ.
Cũng may mà từ các chiêu này giúp các bậc lão thành cách mạng thấy rõ
bản chất của Trương Tấn Sang, thấy cái hèn của anh ta và khẳng định đây
là cách làm hại uy tín của Đảng, của Chính phủ, đúng hơn là những chiêu
thức phá Đảng, phá chế độ là phản lại nghị quyết Đại hội Đảng toàn quốc
lần thứ 11.
Tôi đã mất khá nhiều công phu, nhiều thời gian để tìm hiểu, phân định và
nghe nhiều đ/c cao cấp ở bậc nguyên tứ trụ triều đình, đến các nguyên
Uỷ viên TW để được phân giải mới tổng kết ra những điều trên, xin gởi
đến những người có trách nhiệm để chiêm nghiệm và xử lý nhằm giữ sự
trong sáng và tồn vinh của đảng ta.
Trần Vương
(Hà Nội)