Ở bài 3, chúng tôi đã giới thiệu toàn văn đơn tố cáo của Võ Thị Thu
Hồng- nguyên giám đốc Xí nghiệp may xuất khẩu Quận 3. Chúng tôi xin gởi
tới các bạn đơn tố cáo của ông Nguyễn Ánh Sinh, chồng chị Võ Thị Thu
Hồng. Hai lá đơn đã nói rất đầy đủ về sự sa đoạ suy đồi đạo đức của ông
Trương Tấn Sang ở mức “ Không còn gì để nói được”.
Chúng ta thấy rằng : 1 cán bộ đi cưỡng bức phụ nữ đã có chồng cũng
đồng nghĩa với hiếp dâm chiếm đoạt thân xác, chiếm đoạt tiền, không thoả
mãn thì trù dập và vu khống bỏ tù ( không xử) để đuổi ra khỏi hàng ngũ
cán bộ, đảng viên.
Hành vi đó đúng là không còn gì để nói, chỉ có một điều cần làm là
đưa ra khỏi Đảng và nếu được thì bỏ tù dù chỉ là 1/10 thời gian chị Hồng
ở tù mới đúng đạo lý.
Đơn họ viết từ năm 1999, đã lâu nhưng nay nhân chỉnh đốn Đảng theo
NQ4 của Trung ương, tôi nghĩ giá trị của nó vẫn còn nguyên, nhất là anh
Sinh chị Hồng còn sống, nhân chứng còn đó- cần phải làm rõ.
Không còn gì để nói hơn là đọc đơn ông Ánh Sinh:
CỘNG HOÀ XÃ HỘI CHỦ NGHĨA VIỆT NAM
Độc lập – Tự do – Hạnh phúc
———————————
ĐƠN TỐ CÁO KHẨN CẤP
Kính gửi : Ban lãnh đạo các cấp
Tôi tên là Nguyễn Ánh Sinh – sinh năm 1953 tại Bình Chánh
Số CMND : 020072913
Hiện thường trú tại 51/84 đường Cao Thắng – Phường 3- Quận 3
Nguyên là Giám đốc doanh nghiệp tư nhân thêu Cao Thắng (nay đã giải thể)
Là chồng của Võ Thị Thu Hồng – sinh năm 1955
Ngụ tại :51/84 đường Cao Thắng – Quận 3. Nguyên là Giám
đốc Xí nghiệp May xuất khẩu Quận 3 đã bị ông Huỳnh Văn Thành (bí danh
Tám Thành), nguyên là Bí thư, Chủ tịch UBND Quận 3 đã chỉ đạo cho Công
an Quận 3 bắt hàm oan vợ tôi tại nhà vào ngày 31/5/1997, lúc đó tôi
không có ở nhà và cũng không thấy 01 quyết định nào, lý do vì sao bị bắt
.Sau này tôi biết thêm là có sự chỉ đạo của ông Trương Tấn Sang, bí thư
Thành uỷ Thành phố Hồ Chí Minh.
Kính thưa Ban lãnh đạo,
Ông Huỳnh Văn Thành và ông Trương Tấn Sang rất thân
thiện gắn bó nhau kể từ khi ông Tư Sang lên làm Chủ tịch UBND Thành phố
Hồ Chí Minh. Hai ông thường xuyên đi đánh Tennis ở sân T78, sân Hồ Xuân
Hương và cùng thường xuyên đi nhậu nhẹt, ăn chơi với nhau. Suốt quá
trình lãnh đạo của ông Tám Thành, ông Tư Sang tại Quận 3, TP. Hồ Chí
Minh đã làm cho tình hình kinh tế ngày càng bi đát, cực kỳ khó khăn,
tình hình các doanh nghiệp tư nhân trở nên tồi tệ, nhất là tại Quận 3.
Sự yếu kém về năng lực lãnh đạo, trình độ văn hoá, sự ăn chơi sa đọa của
các ông đã không che mắt được dân chúng.
Sự quan liêu, lợi dụng chức quyền làm chuyện đồi bại,
không còn đủ tư cách và có nhiều người biết đến nhưng vì sợ bị trả thù,
trù dập nên không dám tố cáo, nén lòng uất ức mà cụ thể là trường hợp
của vợ tôi bị ông trù dập thẳng tay, nhằm che đậy sự thật về con người
xấu xa của các ông, không xứng đáng là Đảng viên Đảng cộng sản Việt Nam :
- Trong UBND Quận 3 không ai không biết ông Tám Thành là đã có
vợ, vẫn quan hệ như vợ chồng với bà Đào Thị Nga tại khách sạn Bàn Cờ (bà
Nga nguyên là Giám đốc khách sạn Bàn Cờ).
- Tôi vô cùng đau đớn, cắn răng chịu đựng trước dư luận vì biết
mình đang chịu áp lực của các ông trong làm ăn kinh tế. Nhiều lúc vợ
chồng tôi to tiếng cãi vã đòi ly dị. Có lần tôi tức giận đi đến văn
phòng Quận uỷ Quận 3 để báo với tổ chức Quận uỷ về việc này nhưng vợ tôi
chạy theo cản không cho tôi vào Quận uỷ. Việc này càng làm tôi tức
giận, nghi ngờ và thấy rằng vợ mình đã bị ông Tám Thành lợi dụng chức
quyền, chiếm đoạt và trở thành nạn nhân của ông Chủ tịch Quận 3 không
khác gì bà Đào Thị Nga. Có lần tôi có theo dõi vào buổi chiều thay vì đi
học anh văn ngoài giờ vợ tôi có đến khách sạn Bàn Cờ, nhưng khoảng hơn 1
tiếng đồng hồ thì vợ tôi đi ra, quay về tiếp tục đi học. Tôi tự thắc
mắc tại sao đi học lại vào khách sạn để làm gì thì tìm hiểu và tra khảo
vợ, tôi biết thêm là vợ tôi bị ông Tám Thành gạ gẫm cho ông Tư Sang. Ông
Tám Thành ở riêng 01 phòng với 01 cô, còn vợ tôi với ông Tư Sang ở
chung 01 phòng. Khi đi về đi chung với ông Tư Sang 1 xe.
- Ông Tám Thành và ông Tư Sang thường hay được Nguyễn Ngọc
Châu, Giám đốc Công ty vật tư Quận 3 chiêu đãi ăn nhậu, thỉnh thoảng có
đi lên khách sạn số 57 Hoà Bình tại Biên Hoà, trong đó có vợ tôi và 2 cô
cùng đi theo nhưng không biết rõ họ tên.
- Năm 1993, có lần tôi lên chúc tết ở UBND Quận 3 thì ông Tám
Thành gợi ý kêu tôi bao ông đi Singapore. Nhưng tôi im lặng và không dám
hứa vì cũng đã hiểu ý ông muốn gì, còn tôi không đủ khả năng thoả mãn ý
ông. Sau đó ông ép vợ tôi lo 100 triệu để cho hai ông Tám Thành và ông
Tư Sang đi Singapore.
- Ông Năm Khoa (Phó chủ tịch UBND Quận 3) có lần nói với tôi :
“Ông Tám Thành nói chồng con Thu Hồng là chồng Tây chứ không phải chồng
ta”. Phải chăng lời nói đó thể hiện ông Tám Thành ghen tức khi thấy vợ
tôi trong làm ăn kinh tế phải tiếp xúc người nước ngoài, không còn chiều
chuộng, hầu hạ ông như trước đây mà ra tay trù dập không thương tiếc.
- Vì vợ tôi không thoả mãn nhu cầu cho ông Tư Sang đi nước
ngoài, và vợ tôi không đến với ông Tư Sang nữa nên đã tìm mọi cách gây
khó khăn cho Xí nghiệp may xuất khẩu Quận 3.
Các đề xuất và giải pháp tháo gỡ khó khăn cho Xí nghiệp
đều bị ông Tám Thành và ông Tư Sang bỏ qua, phớt lờ không giải quyết
để bắt vợ tôi một cách oan ức.
Tôi xin kính mong Ban lãnh đạo các cấp nghiên cứu xem
xét để minh oan cho vợ tôi được sáng tỏ nhằm trở lại phục vụ cách mạng,
góp phần khắc phục hậu quả hiện nay.
Tôi xin cam đoan những lời trình bày trên đây là sự thật, nếu có gì sai trái tôi xin chịu trách nhiệm hoàn toàn.
Ngày 3 tháng 10 năm 1999 (Đã ký) Nguyễn Ánh Sinh |
Bản scan lá đơn gốc:
Lê Kim Cương